Thập Nhị cất tiếng đáp ứng, cực phẩm nhũ liền dán sát vào lưng của Kiều Tam, sóng sữa(vú) cuộn trào mãnh liệt chen về phía trước, trơn mịn nhũ thịt căng phồng tứ phương, hai điểm mềm mại nhô lên dọc theo phần lưng nam nhân vẽ nên quỹ tích mập mờ vô tận.
"Hô..." Trong nháy mắt, bầu không khí vừa mới bị phá hư lại hồi phục vài phần, Thập Nhị một bên xoay tròn phong nhũ, một bên ngọc thủ vươn tới trước một nắm chặt qua lại lên xuống vọc bảo bối dương vật của Kiều Tam.
Thư Linh khẩn trương đợi một khắc dương vật to lên, Long Mẫu cũng chăm chú quan sát một màn tươi đẹp này, chỉ có mẹ con Bắc Cung Trinh ở một bên hai mắt nhắm nghiền, có ra sao cũng không nguyện liếc dù chỉ 1 chút.
"Ai... Còn chưa được!" Thư Linh thở dài bất đắc dĩ, ý niệm khẽ động, nàng cũng "Xuất thủ".
Hai nàng một trước một sau, vọc cu hết khả năng, đáng tiếc, dù cho năm ngón tay của Thập Nhị xoa vọc lên xuống thế nào, mặc cho Thư Linh vuốt ve viên xuân hoa làm sao, nhưng bảo bối nam nhân vẫn như cũ nửa mềm nửa cứng, vẫn không thể hoàn toàn "Thức tỉnh".
"Di, có chút phản ứng, ai... lại xìu!" Kiều Tam tiếng kêu đầu tiên là vui vẻ, ngay sau đó lại buồn bực trầm xuống.
"Tam thiếu gia, mạnh tí nữa nhé, đợi lát nữa Thập Nhị để người chơi cho thật đã, người muốn chơi kiểu nào cũng được..." Thập Nhị nói lời ngon tiếng ngọt vào tai hắn, đồng thời** khiêu khích, ngọc thủ thì ở bộ vị Long Mẫu không nhìn thấy hung hăng bấu Kiều Tam một cái.
Huyền Hồ vốn thông minh, huống chi Thập Nhị cùng tình lang tâm ý tương thông, nàng sao lại không rõ mục đích thực sự của Kiều Tam.
"Ai, lại kém một chút nữa!" Dương vật đã sâu sâu cắm vào trong cổ họng của Huyền Hồ, nhưng một lát sau, Thập Nhị vẫn chán nản nhổ ra dương vật nửa mềm, thuận miệng hỏi: "Thư Linh tỷ tỷ, tam thiếu gia còn muốn kích thích thêm chút nữa, tỷ còn có biện pháp gì không?"
"Thêm tí kích thích?" Thư Linh hết sức nghiêm túc suy nghĩ một chút, lập tức hào hứng nói: "Có, Long Mẫu nương nương, chỉ cần người..."
Thư Linh khẩn trương đợi một khắc dương vật to lên, Long Mẫu cũng chăm chú quan sát màn tươi đẹp này, chỉ có mẹ con Bắc Cung Trinh ở một bên hai mắt nhắm nghiền, có ra sao cũng không nguyện liếc dù chỉ 1 chút.
"Ai... Còn chưa được!" Thư Linh thở dài bất đắc dĩ, ý niệm khẽ động, nàng cũng "Xuất thủ".
Hai nàng một trước một sau, vọc cu hết khả năng, đáng tiếc, dù cho năm ngón tay của Thập Nhị xoa vọc lên xuống thế nào, mặc cho Thư Linh vuốt ve viên xuân hoa làm sao, nhưng bảo bối nam nhân vẫn như cũ nửa mềm nửa cứng, vẫn không thể hoàn toàn "Thức tỉnh".
"Di, có chút phản ứng, ai... lại xìu!" Kiều Tam tiếng kêu đầu tiên là vui vẻ, ngay sau đó lại buồn bực trầm xuống.
"Tam thiếu gia, mạnh tí nữa nhé, đợi lát nữa Thập Nhị để người chơi cho thật đã, người muốn chơi kiểu nào cũng được..." Thập Nhị nói lời ngon tiếng ngọt vào tai hắn, đồng thời** khiêu khích, ngọc thủ thì ở bộ vị Long Mẫu không nhìn thấy hung hăng bấu Kiều Tam một cái.
Huyền Hồ vốn thông minh, huống chi Thập Nhị cùng tình lang tâm ý tương thông, nàng sao lại không rõ mục đích thực sự của Kiều Tam.
"Ai, luôn luôn kém một điểm cuối cùng!" Dương vật đã sâu sâu cắm vào cổ họng của Huyền Hồ, nhưng một lát sau, Thập Nhị vẫn chán nản nhổ dương vật bán mềm ra, thuận miệng hỏi: "Thư Linh tỷ tỷ, tam thiếu gia còn phải kích thích chút nữa, tỷ còn có biện pháp gì không?"
"Một điểm kích thích?" Thư Linh hết sức nghiêm túc suy nghĩ một chút, lập tức hoan thanh: "Có, Long Mẫu nương nương, chỉ cần người..."
Thư Linh đang nói dở đột nhiên ngừng lại, tinh linh thông minh tự động phủ định: "Biện pháp này tốt thì tốt, nhưng nương nương người nhất định sẽ không đồng ý, ai!"
Long Mẫu sắc mặt đã một mảnh đỏ bừng, không biết là tức giận nhiều, haylà nữ nhân bản năng rụt rè nhiều hơn, Tứ Hải đứng đầu mấy nghìn năm tu vi cũng là một nữ nhân, một nữ nhân độc thân mấy nghìn năm!
Sát khí vô số lần bốc lên, bất đắc dĩ lần lượt dâng lên, còn có một sợi dị dạng luôn luôn chỗ tối trong phòng xoay quanh không đi, đến cuối cùng, ngay cả Long Mẫu cũng biết không rõ mình rốt cuộc muốn làm gì.
Giết, giết không được! Nộ, không chỗ sinh! Thật chẳng lẽ phải... giúp lưu manh sờ mò!
"Hô..." Ngay cả Thượng Cổ thần hỏa dường như cũng không nóng hừng hực như hô hấp của Long Mẫu tại thời khắc này, vừa nghĩ tới mình phải thủ dâm cho lưu manh, Tiên Kiếm hòa làm một thể cùng Long Mẫu Nguyên Thần lập tức quang mang tận trời.
Không, tuyệt không, dù cho trời long đất lở, mình cũng tuyệt không giúp cái việc "này"!
Thời điểm đặc biệt, không gian riêng biệt, tình hình giống như tử cục vậy tuy hỗn loạn tâm tư Long Mẫu, nhưng lại không thể chiến thắng ý chí rụt rè viễn siêu thường nhân của nàng.
Ngay lúc Long Mẫu sắp trở mặt, Thư Linh đột nhiên lại phát sinh tiếng hoan hô: "A... cứng hơn rồi, đúng rồi, chịu đựng, sắp thành công rồi!"
Long Mẫu trong óc "oanh" một tiếng, bị tin vui bất ngờ khiến cho rối tinh rối mù, chỉ cần còn có hi vọng, ai lại nguyện ý từ bỏ chứ!
Tâm niệm lần thứ hai biến hóa rất mạnh, quốc sắc Long Mẫu đầu vừa nhấc, mặt ngọc như trăng ràm bàng bạc chủ động đối với hạ thể lưu manh, trải qua nhiều lần "Đối diện" sau đó, động tác nguyên bản vốn không thể tưởng tượng nổi đã trở nên tự nhiên.
Chỉ thấy chi nguyên** của nam nhân thẳng cứng một chút xíu, từng tấc từng tấc biến lớn, viên đầu sung huyết hồng quang càng ngày càng mãnh, mùi của đàn ông càng ngày càng liệt.
Trời cùng đất vào giờ khắc này trở nên khẩn trương khác thường, đường đường Tứ Hải Long Mẫu, một trong tuyệt sắc ngũ mỹ Đại La Kim Tiên, vậy mà lại không nháy mắt chằm chằm vào ku ** nam nhân, còn ở đáy lòng không ngừng nổi giận: To lớn nha, nhanh, lại lớn một chút, lại cứng rắn một điểm, nhanh nha, nghìn vạn lần không được mềm tiếp nữa!
Kiều Tam phảng phất nghe được tiếng lòng lo lắng của Long Mẫu, từng cục cơ bụng chấn động nhô ra, dương vật hồng quang bốn phía rốt cục kiên trì thời gian dài hơn.
"Tam thiếu gia, ku **của người nóng quá nha, Thập Nhị muốn người cắm người ta, dùng sức cắm, dùng sức nhi cắm giập, đem Thập Nhị cắm đến thăng thiên..."
Hồ tộc bản tính làm cho Thập Nhị nương không kiêng nể gì trêu chọc ku **nam nhân, thanh âm giường chiếu của phu thê vừa lọt vào tai nàng, lập tức thành âm thanh dâm dục, Tứ Hải Long Mẫu cũng gần trong gang tấc, nghe rõ từng câu thân mật của Huyền Hồ, thấy rất rõ dương vật nam nhân.
Thư Linh đã hai tay cùng sờ, sờ soạng mọi bộ vị nhạy cảm trên người thân thể nam nhân, nàng tỉnh táo đúng lúc nhắc nhở: "Chủ nhân, chớ tiết dương khí, chỉ thiếu chút xíu nữa, nghìn vạn lần chớ tiết —— "
Kích thích ** làm cho hư không run lên, áp lực vô tận đem toàn bộ không gian phảng phất ép thành một điểm, trong tầm mắt của tất cả nữ nhân đều chỉ có vấn đề then chốt thành bại —— dương vật Kiều Tam!
Vấn đề mấu chốt chính là, dương vật nếu có thể lại cứng rắn, lưu manh có thể hồi phục sinh long hoạt hổ, nếu không thể vượt qua cửa ải này, không có khả năng hồi phục hùng phong, vậy chờ đợi mọi người đúng là thất bại không thể tránh khỏi.
Khẩn trương, vô cùng khẩn trương, chúng nữ tiếng lòng đã căng thẳng ông ông vang hưởng.
Dương vật dưới ánh mắt của chúng nữ liên tục rung lên vài lần, mỗi một lần rung đều dẫn động tới các nàng hô hấp căng thẳng, mỗi một lần rung cũng làm cho tiên nữ, yêu nữ, nhân gian mỹ nữ thân thể mềm mại run lên.
Thế gian luôn có kỳ tích, một màn dâm mỹ như vậy dĩ nhiên trở thành đương nhiên, bề ngoài đầy thống khổ nhưng trong lòng Kiều Tam đã nhạc khai liễu hoa(mừng thầm).
** Ku** hướng về phía Long Mẫu giật giật, sau đó lại chuyển qua Huyền Nữ ở bên cạnh, cuối cùng quay hướng Ngọc Phiến run lên, khiến cho 3 nữ nhân thân phận cao quý miệng khô lưỡi khô, vô cùng khẩn trương.
Xem đi, chăm chú xem đi, nhìn kỹ một chút, ngắm ku** của bản thiếu gia có thoải mái hay không!
Đặc biệt kích thích giống như kinh lôi thiểm điện, đôi mắt lưu manh nóng lên, thiếu chút nữa không khống chế được bảo bối dương vật của mình.
Hắc, hắc... Trò chơi này không thể kết thúc thế này được, thế nào cũng phải làm cho đám nữ nhân hung ác độc địa lợi hại này bỏ ra chút "đại giới".
Thiên tư vạn tự bách chuyển thiên hồi, tất cả đều ở trong óc chợt lóe lên, lưu manh nhập ma ngầm chuyển Âm Dương Quyết, dương vật nhìn như đã thành công lập tức bắt đầu mềm hoá.
"Hỏng rồi, không được, ta không kiên trì nổi! Thập Nhị, dương khí sắp tiết!"